[Sunwings's Exclusive Story] From Us to KRIS
..........................................
[02.06.14]
Fanqin à, từ sau lần anh xuất hiện ở showcase Thượng Hải đến nay đã 22 ngày rồi, mà mình cảm thấy như cả năm dài vậy. Chúng ta mỗi ngày đều dõi theo anh, được biết anh hôm nay như thế nào, được nhìn ngắm thân ảnh quen thuộc đó, việc này đã trở thành một thói quen, khi thói quen đột ngột thay đổi, con người ta sẽ trở nên chới với. Giờ đây mỗi khi lướt weibo/twitter, cảm thấy sao trống vắng quá, các fansite lâu lâu lại up ảnh, chỉ là ảnh từ sự kiện cũ thôi, nếu có điều gì mới, chỉ là những tin đồn bất lợi về anh, thật đau lòng..
MerryKris - 1 fansite của anh đã nói ''Ước gì có thể mang tất cả khoảng thời gian bên anh cất vào một chiếc hộp''. Tuy không may mắn như các chị - từng được gặp anh, nhưng mình cũng cảm nhận được trong câu nói ấy có bao nhiêu nỗi thương nhớ, bao nhiêu sự luyến tiếc. Những khoảnh khắc đẹp đẽ, đôi khi ta nghĩ sẽ tồn tại mãi mãi, nhưng khi quay đầu nhìn lại, mới phát hiện thời khắc tươi đẹp nhất đã trôi qua. Có lẽ điều ta có thể làm là giữ vẹn nguyên những ký ức đó vào sâu trong tim, chỉ khi đặt nó trong tim, mới có thể mãi trường tồn.
..............
Diệc Phàm, giá như thời gian có thể quay trở lại, em sẽ yêu anh sớm hơn một chút. Em hối hận tại sao lại không yêu mến anh ngay từ lúc đầu. Ước gì em có thể dõi theo anh từ những ngày anh mới ra mắt, mỗi ngày mỗi ngày..đến bây giờ em đã có thể cảm nhận được chàng trai Ngô Diệc Phàm ấy hơn 2 năm qua đã trải qua những gì, có bao nhiêu thay đổi, bao nhiêu sự trưởng thành. Nhưng đáng tiếc, quy luật của thời gian không vì bất cứ một ai mà quay lại. Bây giờ em chỉ có thể ngồi save những hình ảnh, xem lại những vid cũ về anh, Ngô Diệc Phàm lúc ấy thật giản đơn, nụ cười của anh thật trong trẻo...EXO lúc bấy giờ chỉ là một nhóm nhạc mới, lại có rất nhiều anti-fans, nhưng em nghĩ, có khi đó lại là khoảng thời gian đáng nhớ nhất, còn bây giờ, đánh đổi cho sự nổi tiếng, sự yêu thích ngày càng tăng lên là những lịch trình bận rộn, là sự mệt nhoài, là những đau đớn về cả thể xác và tinh thần...
Con đường anh đi suốt 7 năm qua, có bao nhiêu niềm vui, bao nhiêu nỗi buồn chỉ có anh là cảm nhận rõ ràng nhất. Anh ra đi, Fanqin nhung nhớ một, anh nhung nhớ mười, Fanqin đau đớn một, anh đau đớn hơn gấp trăm lần. Nhưng thời gian rồi sẽ dần trôi, vết thương rồi sẽ lành hay càng thêm rỉ máu thì tất cả đều hóa thành những kỉ niệm đáng nhớ. Diệc Phàm, cảm ơn sự xuất hiện của anh trên cõi đời này, cảm ơn anh đã trở thành KRIS. Vì có anh, mỗi ngày trôi qua đều tuyệt đẹp, đều tràn ngập sắc màu như vậy. Vì có anh, em mới biết thế nào là cam tâm tình nguyện dốc lòng vì một người mà không đòi hỏi bất cứ điều gì.
''Chờ đợi thật đáng sợ, nhất là khi ta không biết mình phải chờ đợi đến bao giờ, nhưng bình thản vì đã quyết định, quyết định là sẽ chờ'' . Diệc Phàm, em sẽ thôi nghĩ về quá khứ, mà em sẽ bình thản chờ đợi vào tương lai. Quá khứ không thể quay lại nhưng tương lai rồi sẽ đến. Em muốn được tiếp tục dõi theo tương lai của anh, em tin anh rồi sẽ lại xuất hiện, dù cho anh sẽ xuất hiện với tư cách gì, em cũng sẽ luôn ủng hộ anh.
Dạo này anh thường hay online, anh có thấy những tin nhắn của Fanqin gửi đến cho anh không? Diệc Phàm, Fanqin yêu mến anh, Fanqin thương nhớ anh, Fanqin chờ đợi anh, Fanqin sẽ mãi bên anh.
#My
Pic - des by #RainWu @ Sunwings